
Trong giai đoạn chuyển giao thế kỷ, không đội bóng nào ở Anh mon men lên được gần trình độ của M.U và Arsenal. Khi họ chạm trán, ta biết đấy có thể là cuộc chiến quyết định đến danh hiệu vô địch vào cuối mùa. Những năm ấy, Real hưng thịnh với HLV Vicente del Bosque, với dàn Galacticos hoành tráng trong khi Barca còn đang vật lộn trong cơn khủng hoảng thời “tiền Ronaldinho”. Bởi thế nếu phải chọn trận đấu nào được đón chờ nhất, đấy phải là trận Arsenal - Man United (xoc dia online).
Bây giờ, cuộc chiến của họ nhạt dần bởi cả hai không còn là những ứng viên vô địch nghiêm túc nữa. Chelsea và Man City là hai nhà vô địch Premier League gần nhất. Arsenal đã xa chức vô địch lâu đến mức Wenger bị Jose Mourinho gọi là “chuyên gia thất bại”. M.U vẫn đang tìm lại bản ngã thời “hậu Ferguson”. Liệu một trong số hai đội có phải là ứng viên nghiêm túc cho danh hiệu vô địch năm nay không, có lẽ cuộc chiến đêm nay sẽ gợi ý một vài câu trả lời.

Arsenal và M.U hiện tại có những thế mạnh rất khác nhau. Để trở thành nhà vô địch, đội bóng cần phải có những cá nhân xuất sắc, ổn định suốt mùa và có một hệ thống chiến thuật ưu việt, như Chelsea mùa trước vậy. Thời điểm này, Arsenal có nửa đầu trong khi M.U lại có nửa sau.
Với Alexis Sanchez, Mesut Oezil, Theo Walcott, Aaron Ramsey, HLV Wenger không thiếu những cầu thủ có khả năng tạo đột biến. Nhưng để họ hòa hợp thành một khối thống nhất, cùng với những Santi Cazorla, Francis Coquelin hay Oxlade-Chamberlain thì Arsenal chưa làm được. Thành ra họ không ổn định. Ngay sau một trận rất hay có thể kéo theo sau một trận rất dở. Wenger chưa tạo được một nền tảng vững vàng để Arsenal phát huy trọn vẹn tiềm năng của họ.
Đội bóng của Van Gaal thì ngược lại. Những toan tính chiến thuật có vẻ khó hiểu của ông đang dần phát huy tác dụng. Và nhờ đó, M.U đã ít nhiều lấy được hình ảnh dưới thời Sir Alex. Đó là ngay cả khi chơi không tốt, họ vẫn có cách giành trọn 3 điểm nhờ khả năng tận dụng thời cơ. Đấy là khả năng mà người thích gọi là hiệu quả, kẻ ghét gọi là “rùa”.
Thế nên trận Arsenal - M.U đêm nay không còn như hồi năm 2004 nữa. Sẽ không có những cuộc va chạm nảy lửa, những màn so kè quyết liệt. Đây là câu chuyện của 2 HLV thích lối đá tấn công và thích dùng những cầu thủ trẻ. Nhưng cách xây dựng đội bóng của họ lại rất khác nhau (kqbd).
Đăng nhận xét